Bữa cơm mẹ nấu không gì sánh bằng

Bữa cơm mẹ nấu – một hạnh phúc tưởng là đơn giản nhưng không phải ai cũng có diễm phúc nhận được. Bữa cơm mẹ nấu là kỷ niệm, nỗi nhớ nhà, nhớ bếp lửa ấm gia đình, nhớ vòng tay thương yêu của mẹ cha.

bữa cơm gia đình

Cuộc sống xa quê với đủ mối lo toan, vì đi làm từ sáng sớm đến tối mịt nên đa phần tôi “tự giải quyết” bằng cách ăn ngoài tiệm. Đâu rồi cái mùi khói bếp mỗi chiều lúi húi chiên chiên xào xào cùng mẹ.

Bữa cơm gia đình luôn đong đầy những giá trị tinh thần đáng quý suốt bao lâu nay. Thế nhưng cuộc sống hối hả, bận rộn khiến bạn chẳng kịp về nhà ăn bữa cơm gia đình.

Con nhớ bữa cơm mẹ nấu, nhớ món canh cua của mẹ, nhớ cá kho gừng, không biết mẹ có khỏe không, con vẫn thường xuyên nói chuyện điện thoại với mẹ, nhưng mẹ ơi con thèm lắm được ăn một bữa cơm bình dị mà ở đó có tiếng cười rôm rả của cả gia đình.

Giờ lớn lên và đi xa, mỗi bữa cơm chỉ có một mình, con nhớ nhà, nhớ bố mẹ và nhớ cả những bữa cơm quê đạm bạc, bình dị nhưng chan chứa tình yêu thương.

Lâu rồi, con không được ăn bát cơm nghi ngút mùi thơm của tình mẫu tử, vị ngọt ngào của ánh mắt nhân từ, vị mặn mòi của những giọt mồ hôi, vị nhọc nhằn của những tháng ngày lam lũ trên cánh đồng của mẹ.

Nhiều lúc nhớ nhà tới mức gọi điện thoại về chỉ để được nghe giọng ba mẹ, được than thở “con thèm cơm nhà mình quá.

Nhớ tiếng quát của mẹ, nhớ bữa cơm mẹ nấu ngọt bùi, nhớ mùi hương rau mùi mẹ pha vào chậu cho tôi tắm...

Ngày xưa chỉ thích ở ngoài đường, ăn cơm bụi, rong chơi qua ngày đoạn tháng, thấy ở nhà là chán thấy bố mẹ là phiền. Giờ lớn rồi, đi xa lại thèm cơm mẹ nấu còn hơn cao lương mỹ vị.

Chợt giật mình nghĩ lại, đã nhiều năm trôi qua rồi con chưa dùng cơm do chính tay mẹ nấu. Và con như đã quên hẳn không khí ấm cúng cùng gia đình quay quần bên mâm cơm chiều.

Ở nơi xa, con nhớ bữa cơm mẹ nấu. Đó là cả một bầu trời tình mẫu tử, chất chứa lòng tự hào hòa quyện cùng ước mơ mong hạnh phúc gia đình mãi ấm êm, tất cả được chắt chiu trong từng hạt gạo, món ăn và cả muỗng canh đậm đà yêu thương.

Chẳng đâu có bữa ăn đong đầy tình cảm như bữa cơm gia đình. Mọi người quây quần bên mâm cơm, cùng trò chuyện với nhau.

Trong một khoảnh khắc nào đấy của cuộc đời, chúng ta bỗng nhớ mẹ, nhớ một bữa cơm do chính tay mẹ nấu và hình ảnh cả nhà quây quần đầm ấm ăn cơm cùng nhau chợt ùa về.

Dù ăn bên ngoài nhiều món ngon đắt tiền nhưng khi về nhà, ăn bữa cơm đạm bạc được làm từ đôi bàn tay mẹ, ta mới nhận ra những món này, món nào cũng ngon mà không gì có thể bì được.

Con thèm được ăn những món ăn do chính tay mẹ nấu, thèm cảm giác đầm ấm, mọi người vui vẻ trò chuyện quanh mâm cơm. Cảm giác ấy sao mà bình yên đến lạ. Bữa cơm ấy không giống như những bữa cơm tẻ nhạt nơi con làm việc, mọi người chỉ ăn nhanh cho xong bữa rồi ai làm việc của người ấy, không khí nặng nề đến khó chịu.

Bữa cơm gia đình tưởng như nhỏ nhặt trong cuộc sống nhưng lại chính là nơi gắn kết các thành viên, là nơi giữ “lửa” hạnh phúc gia đình

Bữa cơm gia đình tuy không có nhiều món ăn cầu kỳ đắt tiền, nhưng thường người nấu ăn, trước hết là người vợ, người mẹ luôn quan tâm đến sở thích của chồng con. Đó chính là biểu hiện của sự quan tâm, chăm sóc đối với các thành viên gia đình.

Bữa cơm gia đình là sợi dây vô hình thắt chặt mọi người trong gia đình đó chính là sự gần gũi và luôn cảm thấy được yêu thương mỗi khi mọi người quây quần ăn cơm cùng nhau.

Phố thì đông nay xa xứ con chợt hiểu ra. Nhớ làm sao cơm mẹ nấu không gì sánh bằng. Dạt dào tình bao la chất chứa niềm thương thiết tha. Mộc mạc nồi canh rau thơm lừng chao cá kho tiêu.

Mẹ ơi, con thèm lắm bữa cơm mẹ nấu. Năm xưa thơ dại con chưa biết quý trọng tình thương của mẹ trong mỗi món ăn. Để giờ đây ở nơi xa, con nhớ hoài những món ăn mẹ nấu.

Trong hàng vạn bữa cơm xa lạ trên đường đời lưu lạc, chưa có món nào ngon hơn món mẹ nấu. Bởi nó thiếu một thứ gia vị rất riêng mà chỉ có những bữa cơm nhà mới có được, đó chính là mùi vị của tấm lòng, tấm lòng của một người mẹ dành cho con, cho gia đình.

Dù xa quê nhưng con luôn nhớ hạt cơm quê mình, biết được mỗi hạt cơm mẹ nấu là mỗi giọt mồ hôi và giọt thương, giọt mến của lòng mẹ. Con sẽ lại về thăm quê và ăn thật nhiều bữa cơm mẹ nấu.

Trở về nhà, bên cạnh bữa ăn có thật nhiều món ngon của mẹ, có đầy đủ thành viên trong nhà, có thật nhiều tình thương yêu từ gia đình bạn sẽ như được tiếp thêm sức mạnh. Gia đình chính là nơi trở về như thế đấy.

Lời kết: Lớn rồi, con chợt nhận ra, bữa cơm ngon nhất trên đời là bữa cơm mẹ nấu, và những ngày được ăn cơm của mẹ sẽ luôn là những ngày hạnh phúc nhất. Bởi vậy, con sẽ cố gắng trở về thật nhiều để được thưởng thức những món "sơn hào hải vị" đầy dân dã của mẹ, mẹ nhé!

Comments

Popular Posts